Ngày tốt.

Ngày hôm nay, 1/7/2014...

Tại giờ khắc này, 06:00

Chúng ta đang ở
ngay sân bay đầu tiên trên thế giới...

...chủ đề của những cuộc tranh cãi
đã và đang diễn ra

suốt 7 năm nay.

...Những người biểu tình từ
các nhóm môi trường và các nước đang phát triển...

 

..Người ta cho rằng CW7 là
câu trả lời cho hiện tượng nóng lên của trái đất.

Và chúng ta là những người chứng kiến.

...Các nhà lãnh đạo cho rằng
hiện tượng trái đất nóng lên không thể bị phớt lờ...

Hôm nay, 79 quốc gia sẽ
phân tán CW7

lên tầng trên của lớp khí quyển.

 

..và mang đến nhiệt độ
trung bình cho toàn cầu một cách ngạc nhiên...

Chỉ còn một ngày nữa...

 

...Theo các nhà khoa học...

Chất làm mát nhân tạo CW7

sẽ thành công trong việc mang lại
nhiệt độ trung bình toàn cầu
xuống mức kiểm soát được.

Một giải pháp mang tính cách mạng
cho vấn đề nhiệt độ của hành tinh.

 

-- Snowpiercer --
Chuyến Tàu Băng Giá

-- Danny1603 --
::Phudeviet.org::

 

Không lâu sau khi phân tán CW7,
thế giới đóng băng, sự sống tuyệt diệt.

 

Một số người may mắn
đã lên con tàu...

là những người sống sót
duy nhất của toàn nhân loại.

 

Điểm danh giường.

 

17 Năm sau.
2031 sau công nguyên.

 

Xếp hàng đi.

 

Tất cả ngồi xuống.

1, 2, 3,

4, 5, 6..

Tiếp đi.

 

Cứ tiếp đi.

 

Tên kia, ngồi xuống.

Curtis, ngồi xuống.

 

Ngồi xuống.

 

Tao nói ngồi xuống.

 

- Anh làm cái quái gì thế?
- Đếm.

Ngồi xuống đếm không được à?
Muốn bị bắn sao? Anh điên rồi.

Im đi. Edgar. Tôi đang nghĩ.

 

Ở đây có ai chơi vĩ cầm
có kinh nghiệm không?

Giơ tay lên.

 

Người chơi vĩ cầm.

Đứng lên, bước lên đây.

 

Thức ăn, tới lấy đi.

 

Vĩ cầm, bọn chúng đang cười.

Mấy tên khốn ở toa đầu
nghĩ bọn chúng sở hữu chúng ta.

Ăn thịt sắc và
nghe nhạc tứ tấu.

Chúng ta sẽ khác
khi tới đó.

 

Tôi muốn ăn thịt sắc.

 

Xin phép anh,

Tôi và vợ tôi chơi violin
ở dàn nhạc hòa tấu Boston.

Tôi ngồi hàng đầu.

Ông còn chơi được không?

Dĩ nhiên, sao mà quên được.

Đưa tay tôi xem.

 

Ông, theo tôi.

Để tư trang lại,
chúng tôi chỉ cần bàn tay ông thôi.

Cả 2 chứ?

 

Ừ, cả 2 tay.

 

Doris chơi rất hay,
hay hơn cả tôi nữa.

Họ chỉ cần 1 người thôi.

 

Vậy tôi không đi.

 

Doris, Doris...

 

Chúng bay ngồi xuống.

Ngồi xuống.

- Bọn chúng không được...
- Ngồi đi.

 

Bọn chó chết.

Giờ chưa phải lúc.

Vậy khi nào mới phải?

 

Sớm thôi.

 

Doris.

Anh sẽ trở lại, Doris.
Sẽ ổn thôi.

 

Anh sẽ trở lại.

 

Thịt sắc có vị thế nào nhỉ?

Tôi từng ăn
nhưng quên rồi.

Nếu cậu không nhớ được,
quên đi thì tốt hơn.

Có mùi như thế nào
trong lúc nấu?

Chắc phải thơm khắp mọi nơi.

Curtis.
Phải đây không?

Không phải.

Xin lỗi.

Curtis, đây này!

 

Timbo!

 

Khỏe không cậu bé?

 

Làm kiểu tí nào.

 

Nghe này.

Chú cần thỏi protein đó.

Chú đổi cái này
lấy cái đó được không?

 

Không.

Thương lượng hay nhỉ, Curtis.
Đưa cho chú cái đó, chú đưa cháu cái...

Bình tĩnh, bình tĩnh.

Tới đây, Timmy.

 

Lại đây...

 

Mẹ có ý này.

Mẹ sẽ cho con cái này, cái đó,
đổi lấy cái của con.

 

- Con chịu không?
- Không.

 

Bắt lấy nó.

 

Timmy!

 

Timothy, mẹ cháu sẽ đét đít
cho mà coi.

Nó chạy chỗ quái nào rồi?

Ê, quay lại đây,
đưa cho chú.

Chào Jose, khỏe không?

 

Timmy!
Phụ tôi với coi.

Edgar sao cậu để
nó chạy lên trên đó vậy.

Có đâu, nó tự leo lên đấy chứ.
Nó lỏi quá.

- Nó mới 5 tuổi.
- Thằng lỏi con 5 tuổi.

Timmy, cục cưng xuống đây nào.

 

Xuống đây.

 

Cháu muốn lấy gì nào?

Cả đoàn tàu luôn.

Cả nguyên đoàn tàu luôn.

Quả banh.

Quả banh á?
Không.

Không, xin lỗi chú không
làm được.

Chơi banh suốt 1 tiếng
đồng hồ luôn.

 

Được.

 

Curtis. Đến lúc chưa?

Chưa, Tanya. Sắp rồi.

 

Giấy đỏ?

 

Đúng, thứ mà cháu đang chờ.

Người đưa tin
cho chúng ta 1 cái tên.

 

N, A, M...

 

Nam Koong Min Soo.

 

Anh ta là chuyên gia an ninh.
Hiện giờ đang ở khu tù giam.

- Khoan đã, anh đùa à? Hắn ở trong tù sao?
- Ra ngoài.

- Làm sao ta có cơ hội...
- Edgar.

Tôi chỉ nghĩ nếu hắn
là chuyên gia an ninh

- sao không tự thoát ra ngoài?
- Đủ rồi đấy, đi ra!

 

Đi thôi, Tim.

Nào, đi thôi.

 

Edgar chỉ muốn giúp thôi.

 

Nó rất coi trọng cháu.

 

Nó không nên tôn thờ cháu như thế,
cháu không phải người như nó nghĩ.

 

Không phải ai cũng là chính mình.

 

Được rồi, chúng ta ở đây.

 

Toa đuôi, toa kiểm dịch,
toa nhà tù.

Cổng, cổng, cổng.

3 cảnh cổng
cùng mở trong 4 giây.

Chúng ta có 4 giây
để đi qua 3 cổng và giải thoát Nam.

Và Nam đưa chúng ta
đi đoạn đường còn lại.

 

Số phận của ta
phụ thuốc vào người này.

 

Ừ.

 

Nếu ta khiến hắn hợp tác được,
hắn có thể đưa chúng ta đi lên phần đầu tàu.

 

Phần đầu luôn á?

 

Ừ.

 

Từ đây cho đến phần đầu tàu.

Tất cả chỉ trong
một đợt tấn công.

 

Kiểm soát được động cơ,
Chúng ta kiểm soát thế giới.

Không có nó,
ta không có gì cả.

 

Những cuộc cách mạng vừa qua
đều thất bại vì họ không chiếm được động cơ.

Cháu đang nói gì thế?

 

Lần này chúng ta
sẽ chiếm động cơ.

 

Rồi sao nữa?

 

Giết chúng.

Wilford?

 

Chú nên dẫn dắt con tàu,
không phải Wilford.

 

Ta là cái bóg của
cái bóng cũ của ta.

 

Thời của ta
là hằng thập kỉ trước.

 

Gilliam bao nhiêu tuổi rồi?

 

Im đi, Edgar.

 

Tôi không nói là muốn chuyện đó xảy ra.
Ý tôi không phải vậy.

 

Ý tôi là một ngày nào đó
ông ấy sẽ chết.

 

Và khi chuyện đó xảy ra,
anh sẽ phải tiếp quản.

 

Anh phải lãnh đạo con tàu.

 

Tôi không phải lãnh đạo.

 

Tôi không biết nữa.

 

Tôi nghĩ anh sẽ khá tốt
nếu anh hỏi tôi.

 

Edgar.

 

Cậu nhớ lại được
bao xa?

 

Tôi không biết?
Ví dụ đi.

Mẹ cậu, cậu nhớ không?

 

Tôi nhớ được khuôn mặt.

 

Từng chút một.

 

Nhưng không rõ ràng.

 

Tất cả nằm xuống.

- Ở yên đó.
- Nhìn vào mặt tao này.

Nằm xuống, nằm xuống.

 

- Kiểm tra y tế. Chỉ con nít thôi.
- Tất cả trẻ em ra đây.

Kiểm tra y tế đấy.

 

Tất cả lũ trẻ.

- Tất cả trẻ em sao?
- Cháu nữa hả?

 

Lùi lại, thưa bà,
lùi lại.

 

Được rồi, 1 đứa nữa.

Tới đây.

Cháu phải đi.

Chỉ là kiểm tra y tế thôi.
Anh lùi lại đi.

Đi nào, đúng rồi,
đứng với các bạn.

 

Anh, đi kiểm tra.

- Đứng im.
- Chạy đi Timmy.

 

Timmy!

 

Con của cô ấy mà!

 

Andy!

 

Trả con trai tao đây.

 

Trả con trai tao đây,
con đĩ cái!

Andy!

 

- Timmy!
- Tim!

 

Ở độ cao này,
chúng ta chỉ cần 7 phút.

 

Sếp có 7 phút để phát biểu.

 

Thật đáng thất vọng.

 

Không cần phải thế, có 7 phút thôi.

 

Hành khách...

 

Đây không phải chiếc giày.

Đây là mất trật tự.

Đây là hỗn loạn
cỡ số 10.

Các người thấy đấy.
Đây là cái chết.

 

Trong cái đầu máy mà chúng ta gọi là nhà này.
Có một thứ...

ở giữa những trái tim ấm áp
và cái lạnh cay đắng,

Quần áo? Jean?
Không. Là kỉ cương.

Kỉ cương là thứ ngăn cản
cái lạnh và cái chết.

 

Trên đoàn tàu sự sống này,
tất cả chúng ta phải...

ở yên ở khu vục
đã được phân bố.

Mỗi người chúng ta phải yên vị

với những vị trí đã
sắp xếp sẵn.

 

Các người có đội giầy
lên đầu không?

Dĩ nhiên các người
không đội giày lên đầu.

Cái giày không thuốc về cái đầu.

Đôi giày thuộc về đôi chân.

Chiếc mũ thuộc về cái đầu.

Ta là cái mũ.
Các người là đôi giày.

Ta thuộc về cái đầu.
Các người thuộc về đôi chân.

Đúng rồi đấy.

 

Ngay từ ban đầu,
kỉ cương đã có trong vé tàu của các người.

Những kẻ ăn chực như các ngươi,

Luật lệ vĩnh cửu được mô tả
bởi Động Cơ Linh Thiêng.

Mọi thứ bắt nguồn từ
Động Cơ Linh Thiêng.

Mọi thứ đều ở chỗ của nó.

Tất cả hành khách
ở khu vực của họ.

Mọi dòng nước, mọt tia nhiệt

đều tỏ lòng kính trọng
tới Động Cơ Linh Thiêng

Trong các vị trí cụ thể...

...được sắp đặt trước.

Đúng rồi đấy.

 

Giờ, ngay từ ban đầu,

ta thuộc về toa đầu,

 

các ngươi thuộc về toa đuôi.

 

Khi bàn chân tìm kiếm vị trí
của cái đầu,

 

ranh giới linh thiêng
bị vi phạm.

 

Tự biết vị trí của mình,

 

Tự giữ vị trí của mình.

 

Hãy là chiếc giày.

 

Ta còn 42 giây.

Để nghe ý kiến
của ngài Wilford.

Người canh giữ thần thánh
của Động Cơ Linh Thiêng.

 

Thưa ngài? Ngài Wilford?

 

Ngài có đó không?

 

Ngài có ở đó không thưa ngài?

 

Mất tín hiệu rồi...

Ngài Wilford là người bận rộn.

 

Đúng rồi đấy.

 

Chúng ta chỉ đứng nhìn thôi sao?

- Chưa phải lúc.
- Tôi đếch chịu ngồi đây đâu.

 

Được thôi.

 

Đứng lại, đứng lại đó.

Bỏ cây súng vô dụng đó đi.
Bỏ đi.

 

Lâu rồi không gặp.
Ông Giliam.

Thật là vinh hạnh.

 

Nhìn ông khỏe khoắn nhỉ.

 

Hắn ta không sao đâu.

 

Bộ trưởng Mason,
làm ơn gửi lời đến ông Wilford.

Tôi phải nói gì đây?

Nói ông ấy và tôi cần nói chuyện.

Ông có thể nói với tôi.

Ngài Wilford chả có lí do gì
để tới đây.

 

Không phải ở đây.

 

Ở phía đầu.

 

Được biết cũng tốt.

Con trai của anh sẽ là một người hùng.

Hoặc con gái, sao cũng được.

Hiểu rồi.

 

Sự đóng góp của các bạn
sẽ được ghi nhớ, cảm ơn.

 

Tôi rất xin lỗi đã làm phiền
khi anh đang cầu nguyện.

 

Rất xin lỗi.

Trả ông phật lại cho anh đây.
cảm ơn.

 

Tránh! tránh!

 

Đừng có phá phách nữa.

 

Tôi có mẻ mới.

Mạnh hơn, tươi hơn, chưa bị cắt.

Muốn thử không?

 

Bao nhiêu thỏi Protein
đổi lấy 10 cục Kronol chưa cắt?

 

Chúng không có đạn.

 

Sao cháu nói thế?

 

Chú còn nhớ lời Mason nói chứ?
"bỏ khẩu súng vô dụng đó xuống".

 

Ý bà ta là..

bà ta sẽ không ra lệnh bắn ta.

 

Không.

 

Cháu nghĩ ý bà ta là khẩu súng
vô dụng đúng nghĩa đen.

Chúng sử dụng hết số đạn
4 năm trước ở cuộc cách mạng rồi.

 

Đạn đã tuyệt chủng.

 

Nếu cháu sai, chúng ta có thể
kết thúc trước khi bắt đầu.

Ta nghĩ chúng ta nên kiên nhẫn,

 

chờ bức thư đỏ tiếp theo.

 

Đi bên trái.

Bên phải.

Chưa được, lên,
Giờ qua trái.

Tốt, tốt,

1...2...1...2...

1...2...1...2...

 

Xin chào. Andrew.

Andrew!

 

Dậy đi nào.

Khi mơ mặt trời nhiều quá
sẽ quên hết cây cối đấy.

 

Tôi tin đây là con trai ah.

Tôi xin lỗi, không đẹp lắm.

Không phải bản đẹp nhất của tôi,
hơi bị tối.

Nếu nhìn sâu vào mắt,
anh có thể thấy một ít hy vọng.

Còn con tôi? Ông có hình Timmy không?

Có, Tanya.
Có chứ.

Bình tĩnh, đừng làm mình đau.

Đây, của cô đây, Timmy.

 

Nhìn nó kìa.

 

Cười mỉm.

 

Chú phải cho chị đi với chú.

Không Tanya, tôi rất tiếc.

Chú sẽ tiếc nếu không để chị đi.

 

chị sẽ lên đầu tàu và làm con quỷ cái
đó hối tiếc dám đặt tay lên con chị.

Ráp cái này chặt lại.

 

Chú biết chị khỏe hơn
mấy tên lính đít lép này mà.

 

Làm ơn đi.

 

Đệt, chuyện gì thế?

Đổi lịch, các anh.
Ra phía sau.

Bây giờ hoặc không bao giờ.

Đừng hoảng.
Bám theo kế hoạch.

 

Giấu đi.
Giấu vũ khí vào quần áo.

 

- Đếm đầu người.
- Ừ.

 

Xếp hàng.

 

Được rồi, Ngồi xuống.

1...2...3...

Chúng ta làm gì đây?

 

6...tiếp tục di.

Tôi hết chịu nổi
với mấy thứ protein vớ vẩn này rồi.

Ừ. Vớ vẩn.

- Tôi đói bỏ mẹ rồi đây.
- Tôi muốn thịt gà.

Lần này chúng tôi không ngồi nữa.

Chúng tôi muốn gà!
Thịt gà!

 

Im lặng. im lặng.

 

Bình tĩnh.

Tụi bay muốn ông ta chết phải không?

Im lặng!

 

Vẫn còn chơi chứ hả?

 

Nào, Triển thôi.

 

Súng máy.

Không, chúng ta có thể
làm chúng bất ngờ.

chúng ta áp đảo
số đạn của chúng.

 

Tới lúc rồi.

 

Curtis, coi nào.

 

Chúng ta sắp hết giờ,
phải làm ngay.

 

Chúng không có đạn!
Chúng không có đạn!

 

Đi tiếp đi!
Đi tiếp đi!

 

Đóng cửa mau.
Đóng mau.

 

Tôi ổn, Grey. lên đi.

 

Đệt.

Nam Koong Min Soo. Nghiện Kronol.
Giải thích khá nhiều, đúng không?

- Nhanh lên, Edgar.
- Nhanh lên?

 

Xin lỗi vì để các người chờ.

 

Rõ ràng là tôi làm việc
ở đây mà.

 

- Mở nó ra.
- Xong rồi đây.

 

Ê thằng nghiện Kronol...

 

Kronol là đây sao?
Nghe toa đầu nói nó to lắm mà.

Cẩn thận.
Đó là cách những gã này bị hoang tưởng.

Nó là chất thải hóa học.

 

Và rất dễ cháy.

 

Ông có phải Nam Koong Min Soo,
chuyên viên an ninh?

 

Có phải ông thiết kế
toàn bộ cửa khóa và hệ thống an ninh?

 

Nhìn hắn kìa,
hắn chết rồi. Nhìn mắt hắn ấy.

Hắn dùng cái đó
nướng não mẹ nó rồi.

Ông là Nam phải không?

 

Nam, Ông có nghe không?

 

Có, tôi có nghe,
thằng khốn ạ.

 

Tên tôi không phải "Nem", là "Nam".
Namgoung Minsoo, ngu ạ.

 

Namgoung là tên, tên họ là Minsoo,
thằng đầu trâu.

Ngôn ngữ lạ.

thử lại với ngôn từ chính xác.

 

Chúng tôi cần ông giúp.

Để làm gì?

 

Chúng tôi lên đầu tàu.

Tôi muốn ông mở các cánh cổng.

 

Nếu tôi không muốn thì sao?

 

Chưa cắt, hàng chính gốc
từ thùng.

Mỗi một cánh cửa,
ông được 1 cục.

 

Trời ạ, Malboro light?

 

Không thể tin được.

Thuốc lá tuyệt chủng hơn 10 năm rồi.

 

Muốn hút không, thằng khốn?

 

Nó quá ngon
cho thứ như cậu.

 

Tôi sẽ nói đơn giản cho ông hiểu.

Ông giúp chúng tôi,
ông có thuốc.

Nếu không, chúng tôi nhốt
ông lại chỗ cũ.

Ông muốn sao? Đồ khốn?

 

Chan.

 

Chan, đi ra,
đi ra ngay.

 

Đủ rồi đấy.

 

Bỏ hắn lại tủ đi!

 

Dậy đi.

 

Con gái tôi, Yona.
Chúng ta cần nó để đi tiếp.

 

Vậy ông có đi không?

 

Mỗi cửa, tôi muốn 2 cục Kronol.

 

Con bé cũng nghiện à?

 

Không ai ở đó.

 

Kronol?

 

Nhìn mấy cái giường này,
họ đâu cả rồi?

Trông có vẻ họ
bỏ di vội vã.

 

Có thức ăn trên bàn.

 

Đây có phải cửa sổ không?

 

Vẫn còn lạnh.

 

Chết chóc.

 

Chết hết.

 

Mọi người đi thôi. Tập trung.
Chúng ta không đến đây vì điều này.

Nghe anh ta rồi đấy. Đi thôi.

Nem...Nam!

 

Kronol!

 

Làm sao em biết ở đó không có ai?

 

Ông ta đang chạy.

 

Paul?

 

Paul!

 

Anh ta làm cái quái gì thế?

Nhìn khác quá.

Chờ một chút.

Trước đây nó thường tự động.
Nhưng giờ tắt lửa rồi thì khó.

- Không giống Paul mà tôi nhớ.
- Không.

Paul? Curtis đây!

Họ không quay lại cho
nên tôi phải làm...

 

Thủ công.

 

Vậy là người ta làm nó như thế này.

 

Vẫn còn nóng.

Nhìn chúng kìa.

Anh làm công việc tốt đấy.

Đúng rồi. Thức ăn đấy.
Thỏi Protein.

Đây là lí do họ bắt anh sao?
Làm thứ rác rưởi này à?

 

Paul?

 

Anh ở một mình trước giờ à?

 

Một mình.

 

Chỉ một mình.

 

Chúng tôi đang đi tới
đầu tàu. Đi với chúng tôi!

Các bạn đang lên đầu tàu à?

Không đời nào. Chỗ của tôi là ở đây,
được chưa?

Ở đây? Làm thứ rác rưởi nãy?
Tại sao?

 

- Không được lộ chuyện này.
- Được.

 

Ôi trời.

 

Bấy lâu nay,
chúng tôi ăn những thứ chó chết này.

Tôi cũng ăn nữa. Cậu bết đấy.

 

Hằng ngày.

 

Anh lấy cái này ở đâu?

 

Anh là người viết những thứ này sao?

 

Tôi không viết chúng.

 

Sao anh có nó?
Ai đưa cho anh?

Họ để lại cho tôi.

Tôi bỏ vào thỏi protein,
tôi đóng dấu.

Vậy thôi.

 

Toa cấp nước?

Ừ, chỉ vài toa phía trước thôi.

Đó là nơi có nước sạch
và tái chế biến.

Nó là toa cốt yếu của đoàn tàu.

 

Nếu lấy được chúng,
chúng ta sẽ dành được kèo trên?

Thậm chí không cần
phải lên phía trước.

 

Ta kiểm soát nguồn nước,

 

ta kiểm soát hợp đồng thương lượng.

 

Xin lỗi đã làm phiền,
nhưng tôi lấy cho ông cốc nước để tăng tốc được không?

 

Ông làm cho xong đi được không?
Ông đang để chúng tôi chờ đấy.

 

Lỗi tôi à?

Đúng, lỗi ông.

Mặc dù ông đã ngửi cái thứ bỏ mẹ ấy....

khiến thời gian trở thành
một khái niệm xa vời với ông rồi.

 

Dĩ nhiên rồi,
tôi làm vì Kronol mà.

Lại nữa, Kronol này, kronol kia.

Lạy chúa thánh thần,
làm việc đi.

Cậu đâu phải là người cho tôi mấy thứ đó.

Ông bị điên à?
Ông đòi nó mỗi khi mở một cánh cửa.

 

Yona? Yona phải không?

 

Em bao nhiêu tuổi?

 

17.

 

17, vậy là em bé trên xe lửa rồi.

 

Anh thì sao?

 

17 tuổi ở trái đất.

 

17 tuổi ở toa đuôi.

 

Trái đất?

 

Nó như thế nào?

 

Anh không nhớ.

 

Tại sao?

 

Anh không muốn nhớ
bất cứ gì trước khi gặp Gilliam.

 

Yona.

 

em có phải nhà tiên tri không?

 

Tiên gì cơ?

Em biết chuyện xảy ra
đằng sau cánh cửa.

 

Em có thấy sự việc trong đầu không?

 

Đừng mở cửa.

 

Hả?

 

Dừng lại!

 

Cẩn thận.

 

Anh cũng thế.

 

Độii 2, di chuyển.

Tiến lên!

 

Chúng ta đang băng
qua cầu Yekaterina!

 

Chúng ta đến cầu rồi mọi người ơi!

10...9...8...7...

 

5...4...3...2...1.

 

Chúc mừng năm mới!

Chúc mừng năm mới!

Mình ghét già đi. Mình ghét.

 

Mọi người nằm xuống.

Cẩn thận.

 

Va chạm!

 

Vẫn còn. Cái thứ 2.

 

Cúi xuống.

 

Nam, ông làm gì thế?
ông làm gì vậy?

Ông ta phê như con tê tê rồi.

 

Chúng ta đang tới gần.

 

Đi an toàn.

 

1,2 1, 2.

 

Chúc mừng cầu Yekaterina, bọn bẩn thỉu.

 

Các người,
nếu không nhờ đấng nhân từ Wilford

thì tới nay đã đông cứng 18 năm rồi.

 

Các người...

bú lấy đầu vú rộng lượng của Wilford...

cho thức ăn và chỗ ở.

 

Và giờ...

 

ngay toa cấp nước linh thiêng,

 

các ngươi đền đáp ơn ngài...

...bằng thứ bạo lực
của những kẻ du côn.

 

Lũ cặn bã.

 

Chính xác 74%
trong các người sẽ chết.

 

Anh bạn à, cậu quan niệm
nhầm về cái chết rồi.

 

Sẽ hay ho lắm đây.

 

Ông ta nói gì thế?

Bố nói các anh chết
con mẹ nó rồi.

 

Các anh không biết,

 

Có một đường hầm
ngay sau Yekaterina...

Đường hầm.

 

Đường hầm dài bỏ mẹ luôn.

Cậu làm gì vậy? chạy đi.

 

Mọi người nằm xuống.

Đi đi đi!

 

Chan, đi ra, đi ra.

 

Chan! chúng ta cần lửa!

Chan, mang lửa đến đây!

Ném chúng ra phía sau,
chúng ta sẽ có lửa.

Chan, mấy que diêm.

 

Bọn tao sẽ nghiền nát chúng mày.
Lũ chó!

 

Sĩ quan Fuyu!

Anh làm gì vậy, đừng nhìn tôi.
bắt bọn chúng đi.

 

Đặt tôi xuống, đừng ôm chân tôi nữa.

 

Đầu hàng! Đầu hàng!

 

Đầu hàng đi, nó sẽ giết tôi
nếu ta không đầu hàng!

 

Chắc rồi.

 

Curtis!

 

Dừng lại!

Tất cả dừng lại!

Bỏ vũ khí xuống!

 

Dừng lại!

Mọi người dừng tay!

 

Lạy trời, làm như anh ta nói đi!

 

Bỏ vũ khi xuống.

 

Đừng nhìn.

 

Những người sống sót.

 

Đi rửa ráy.

 

Toa cấp nước.

 

Rửa trôi máu.

 

Bà có thấy những đứa trẻ này không?

 

Tôi không biết gì về...

 

Bọn nó đâu rồi con khốn?

Tôi không biết.
Không phải tôi.

 

Nói ra không chúng tôi
chặt tay bà.

Wilford biết.

 

Wilford thích trẻ con.

 

Ông ấy biết.

Đó là lí do tại sao ông ấy
sai con sâu mặc đồ vàng bắt chúng.

Các người tìm Wilford,
không phải tôi.

Wifod thích con nít à?

 

Hắn chỉ quan tâm tới
cái động cơ chết dẫm.

Động cơ là linh thiêng.

Và Wilford là thần thánh.

Wilford là đấng nhân từ.

 

Gọi ông ta.

 

Xem ông ta có tới
cứu bà không?

Vâng.

 

Đấng nhân từ Wildford.

Gọi ông ta đi.

 

Ông ấy sẽ không đến đây.
Ông ấy không rời khỏi động cơ.

Chúng tôi sẽ xé xác bà ra từng mảnh,
ông ta vẫn không tới à?

 

Khi chúng tôi chiếm được
nguồn nước và tắt nó, ông ta sẽ phải đến.

Tắt nước?

 

Cậu sẽ chỉ hành hạ người dân mình thôi,

 

nước tới từ đầu tàu.

 

Mũi tàu phá tuyết và băng
và chuyển chúng thành nước.

Như vòi voi vậy.

Nước tới từ miệng,

không phải từ đít, Curtis.

 

Đúng, Wilford hiểu rất rõ cậu,
Curtis Everest.

Ông ấy đã theo dõi cậu.

 

Và chúng tôi biết cậu sẽ không
hại người của mình.

 

Quá tệ cậu lại không cứu được
cánh tay phải của mình, tên là gì nhỉ, Edgar?

Ngậm mồm lại!

Cậu Curtis, tôi có thể giúp cậu.

Bà có thể chết.
Bà chỉ làm được thế thôi.

Không, tôi giúp cậu được,
tôi hứa.

Nghe tôi đây.

Wilford sẽ không tới đây.
Ông ấy sẽ không tới.

Cậu phải tới chỗ ông ấy.

Và tôi có thể dẫn cậu đi.

Tôi biết đoàn tàu,
tôi hứa cậu đi an toàn.

Sao tôi phải tin bà?

 

Bởi vì tôi muốn sống.

 

Vậy bà sẽ bán đứng
đấng nhân từ Wilford.

 

Nếu tôi dẫn cậu tới đầu tàu..

 

Cậu phải giết ông ta.

 

Tôi sẽ đưa cậu tới gần.

Cậu giết ông ta và
để tôi sống.

 

Curtis?

 

Cháu vẫn muốn đi tiếp chứ?

 

Dĩ nhiên.

 

Chúng ta còn chưa đi được nửa đường.

 

Cháu đã đi xa
hơn tất cả mọi người rồi.

 

Xa hơn Mcgregor, 4 năm trước.

 

10 toa, 20 toa, sẽ chẳng có gì khác
nếu ta không lên được toa đầu.

 

Chúng sẽ cứ tập hợp lại
và tấn công ta, ta phải nhổ cỏ tận gốc.

 

Đã quá nhiều người chết.

 

Ta mất quá nhiều.

 

Cháu biết.

Cháu thấy người của ta chưa?

 

Họ mệt rồi.

 

Ta bảo họ đi tắm,

 

để ta thống kê được
thiệt hại.

 

Để cháu đi tiếp.

 

Cháu có Mason rồi,
cháu sẽ đi nhanh hơn nhiều.

Chú ở đây với những người bị thương
và canh tù nhân,

 

Để cháu chiếm Động cơ,
cháu sẽ gọi chú để chỉ huy chúng ta.

 

Bỏ đi, Curtis.

 

Sao cháu còn làm thế?

 

Cháu thừa biết cháu chính là
thủ lĩnh của chúng ta.

 

Cháu phải chấp nhận điều đó.

 

Làm sao cháu có thể
dẫn dắn khi còn 2 bàn tay tốt?

 

Nó đang mờ đi.

 

Có 2 tay thì tốt hơn...

 

Có một thì khá bất tiện.

 

Đặc biệt là khi ôm phụ nữ.

Có 2 tay thì tốt hơn nhiều,
đúng không nào?

 

Khi nào cháu tới
cây cầu hẹp,

 

cảnh cổng to có chữ W.

 

Wilford đằng sau đó.

 

Đừng để hắn nói.

 

Cắt lưỡi hắn.

 

Mọi người lên đường thôi nào.
Đi thôi.

 

Tuyệt vời, tuyệt vời.

Cái nón hợp với bà đấy.

 

Giờ Grey...

 

Con phải đi với Curtis.

 

Quên mất một người à.

 

Được rồi.

 

Kronol.

 

Mặc kệ tôi, mọi người
cứ làm việc đị.

 

Bà bộ trưởng không sao chứ?

Tôi không sao.

Làm ơn đừng ăn...

Họ rất thân thiện,
họ không cắn đâu...

Nhưng lại cắn trái cà chua.

 

Cái đó cũng ăn được hả?

Trẻ trên tàu sẽ
không biết đâu.

Bố lớn lên dẫm lên những thứ này.

 

Nó nằm ở dưới lớp tuyết

trên trái đất.

 

Con gì đây?

 

Nó bò.

Dưới đất.

 

Thế này nghĩa là sao?

 

Có ai muốn Shushi không?

Quá đã...

Đã đúng không?

 

Các người rất may mắn,

 

món này chỉ phục vụ
2 lần 1 năm.

Tháng 1 và tháng 7.

Tại sao? Không đủ cá à?

Đủ hay không
không phải là tiêu chuẩn.

 

Cân bằng.

Hồ thủy sinh này
là hồ sinh thái học,

và số lượng mỗi loài cá

phải được kiểm soát
ở mức chính xác,

để duy trì sự cân bằng
có thể chống đỡ được.

 

Không, bà ăn cái này.

 

Biết làm từ gì không?

 

Cố mà nuốt đi.

 

Curtis, bạn tôi,
cậu có nghĩ chúng ta nên

Bỏ qua cái màn xiềng xích này
ở toa kế tiếp không?

Tôi không phải bạn bà,
và tại sao tôi phải làm thế?

Vì lợi ích của tụi nhỏ?

 

Vì nền giáo dục?

 

Im lặng!

Chào các con!

Cô rất vui được giới thiệu
các con các vị khách ở toa đuôi.

Chúng ta nói gì với khách
toa đuôi nào các con?

Xin chào, khách toa đuôi.

Timmy!

 

Andy!

 

Andy?

 

Bạn trai này..

 

Bạn ấy tên Tommy.

Là con của chú.

Các cháu nhìn kĩ bức ảnh.

Con thấy các bạn ấy.

- Ở đâu?
- Khi nào?

Đi qua đây,
rồi qua đó.

 

Hết rồi hả cháu?

Vâng ạ.

 

- Chúng nó có khóc không?
- Không, nhưng có vẻ muốn khóc.

 

Cháu nghe nói
người già toa đuôi

là lũ chó lười biếng
và ăn luôn phân của mình.

Không, họ rất tốt bụng.

Rất tốt bụng và nhân từ.

Đúng rồi đấy.

Bộ trưởng Mason,
chúng tôi đang định coi một đoạn phim.

Tốt lắm,

 

Wilford!

 

Từ hồi còn trẻ,
tình yêu của ngài Wilford về xe lửa đã rất rõ ràng.

Khi lớn lên, cháu sẽ
sống trong xe lửa mãi mãi.

Mãi mãi!

Giấc mơ của ngài ấy thành hiện thực

khi ngài xây đựng được đế chế
vận chuyển của mình.

Wilford Industries.

Nhưng giấc mơ lớn nhất của ngài ấy

là xây dựng một đường rày..

kết nối tất cả đường rày
trên thế giới thành một.

Một vòng đường xe lửa
kéo dài 3438,000 km

và hoàn thành một chu trình
mỗi năm.

Qua cái lạnh thấu xương bắc cực
và cái nóng bỏng gay gắt của sa mạc,

Tàu của Wilford tự duy trì,

sở hữu những công nghệ tinh vi...

tân tiến nhất.

Thật khó để tin rằng...

người ở thế giới cũ
đem Wilford ra làm trò cười,

họ trỉ trích ngài vì
quá kĩ thuật hóa,

và trang bị quá nhiều cho con tàu này.

Nhưng ngài Wilford biết
một điều mà họ không biết.

Và đó là gì?

Người trên thế giới là bọn đầu đất
và bị biến thành kem que.

Đại loại thế.

Ngài Wilford biết rằng
CW7 sẽ làm đóng băng thế giới,

Vậy ngài tiên tri Wilford đã
phát minh ra gì?

Để bảo vệ những người
trong cơn hoạn nạn đó?

Động Cơ!

Xình xịch
xình xịch

Nó không bao giờ chết!

 

Chuyện gì sẽ xảy ra
nếu động cơ dừng lại?

Chúng ta đều lạnh cóng và chết!

Nhưng nó có dừng không?
Nó có dừng không?

Không! Không!

Các con nói tại sao được không?

Động Cơ là vĩnh hằng,
Động Cơ là mãi mãi.

Xình xịch,
xình xịch.

Ai là lí do?

Wilford!
Yeah!

Wilford Wilford,
hip hurray!

 

Tôi thích bài đó.
Thật là chủ âm.

Tới lúc rồi các con,
lại đây nào?

Coi chừng té.

Đừng chen lấn,
còn nhiều chỗ.

Ai nói cho cô sắp tới gì nào?

Bộ 7.

Chú ý nào,
phần này sẽ có trong bài kiểm tra đó.

15 năm trước, trong năm thứ 3
của con tàu.

7 hành khách cố gắng dừng

con tàu thần diệu
của Wilford và đi ra ngoài.

chúng ta gọi sự kiện này là gì, Magdalena?

Cuộc Phản Động Của Bộ 7.

Rất tốt,
từ rất lâu trước khi con ra đời,

Dĩ nhiên bọn họ thất bại.

Thay vào đó,
họ nhảy ra khỏi con tàu đang chạy.

Họ tới rồi đây.

 

Nhìn kìa. Thấy không?

 

Hả?

 

Họ kia kìa,
họ đi được chừng ấy đó.

 

Con đã gặp người phụ nữ đó chưa?

 

Con đã thấy người phụ nữ đó chưa?

 

Người Inuit.

 

Đúng ra là Eskimo.

 

Bà ta biết về băng giá và tuyết lạnh.

Bà ta nghĩ rằng
mình có thể sống sót bên ngoài.

Nếu chúng ta đi ra ngoài tàu?

Chúng ta sẽ lạnh cóng và chết.

Nếu động cơ ngừng hoạt động?

Chúng ta sẽ chết hết.

Và ai chăm sóc cho
Động Cơ Linh Thiêng?

Ngài Wilford.

 

Các con, đó là trứng năm mới
từ ngài Wilford.

 

Sờ đi, chúng còn ấm lắm.

Những cái trứng này
được luộc sử dụng nước

đun nóng từ chính
Động Cơ Linh Thiêng.

Như một món quà,
chúng ta được nghe

Nghệ sĩ vĩ cầm ghế đầu
của dàn giao hưởng Boston,

Ông Gerald McInster.

 

Gerald thật đó sao?

Trông bảnh quá.

 

Chúc mừng năm mới.

 

Không. Cám ơn.

 

Đi thôi Curtis.

 

Chúc mừng năm mới.

 

Tôi tưởng gà tuyệt chủng rồi.

 

Có rất nhiều thứ trên tàu
đã được cho là tuyệt chủng.

Như là?

 

Cái này.

 

Andrew!
Không!

 

Không phải tôi!
Không phải tôi!

 

Không.

 

Curtis.

 

Cậu phải dẫn dắt chúng tôi.

 

Curtis, bạn tôi,
chúng ta hiểu nhau...

Nghe tôi nói này,
không phải là tôi...

 

Chúng ta đi tiếp.

 

Mở ra!

Nhanh lên.

 

Là Mason.

Đệt, bắt mạch xem.

 

Này, đừng..

 

Có vẻ không ổn.

 

Nó đã xảy ra.

 

Chúng ta có chìa khóa chủ đúng không?

 

chờ đã, đừng bắn.
Làm ơn đừng bắn.

 

Ông vừa giết
hành khách toa đầu...

 

Tôi không thấy gì hết.

 

Ông đi đâu thế?
Chờ chút.

Chúng ta nói chuyện được không?

 

Đồ khốn khiếp.

 

Đóng cửa lại.

 

Tanya.

 

Timmy của tôi.

 

Timmy của tôi.

 

Chúng tôi sẽ tìm ra nó.

Tôi hứa.

 

Tôi biết.

 

Cảm ơn.

 

Lấy cái này.

 

Thằng khốn,
mày lấy Kronol của toa.

Tao muốn thứ đó.

 

Trả Kronol đây.

 

Kronol của tao.

 

Tao thề đấy, tao sẽ giết mày.

 

Mở cửa ra.

 

Kronol trước!

 

Muốn Kronol? Đây.

Lấy đi.

 

Mở ra!
Mở cửa ra!

 

Cậu muốn gặp rắc rối à?

 

Cậu có vấn đề với cửa à?

 

Đây, hút một điếu đi.

 

Cậu vinh hạnh lắm đấy.

 

Đây là điếu thuốc lá cuối cùng
của nhân loại.

Tận hưởng đi.

 

Ông có bao giờ tới toa đuôi chưa?

 

Ông có biết
chuyện gì xảy ra dưới đó?

Lúc chúng tôi mới lên?

 

Hỗn loạn.

 

Chúng tôi không chết cóng.

Nhưng cũng chẳng có thời gian
để cám ơn.

 

Lính của Wilford tới
và lấy đi mọi thứ.

 

Cả ngàn người
trong cái hộp sắt.

Không thức ăn, không nước uống.

 

Sau một tháng,
chúng tôi ăn những người yếu.

 

Ông biết tôi ghét điều gì
ở bản thân không?

 

Tôi biết thịt người có vị thế nào.

 

Tôi biết rằng em bé
ăn ngon nhất.

 

Có một người phụ nữ.

 

Cô ta giấu con mình.

 

Và một vài gã có dao tới.

 

Họ giết cô ta và lấy đứa con.

 

Rồi có một ông lão.

 

Không quen biết, chỉ là..

 

Một ông lão.

 

Bước lên và nói.

 

"Đưa tôi con dao"

 

Ai cũng nghĩ lão
sẽ giết đứa bé

 

Nhưng ông ta lấy con dao

 

và cắt chính bàn tay mình.

 

Rồi lão nói "ăn đi"

"Nếu tụi bay đói thế"

 

"ăn đi, cứ để đứa bé lại..."

 

Tôi chưa bao giờ thấy
việc gì giống như vậy.

 

Rồi những người đó
hạ dao xuống.

 

Ông chắc đã đoán được
ông già đó là ai.

 

Đứa bé là Edgar.

 

Còn tôi là người cầm dao.

 

Tôi giết mẹ của Edgar.

 

Rồi từng người một
ở toa đuôi bắt đầu

cắt tay chân và mời họ.

 

Như một phép màu.

 

Tôi đã muốn.

 

Đã cố.

 

Một tháng sau, người của Wilford
mang các thỏi protein tới.

Chúng tôi đã ăn nó kể từ đó.

 

18 năm tôi ghét Wilford.

 

18 năm tôi chờ khoảnh khắc này.

 

Giờ tôi đã đến đây.

 

Mở cổng ra.

 

Làm ơn.

 

Câu chuyện của cậu
rất đẹp, Curtis.

 

Nhưng tôi không muốn mở cửa.

 

Cậu biết tôi muốn gì không?

 

Tôi muôn mở cánh cửa.

 

Nhưng không phải cái này.

 

Cái đó.

 

Cái mở ra bên ngoài.

 

Chúng ta đã bị
kết tội 18 năm.

Ai cũng nghĩ nó là bức tường.

 

Nhưng nó là một cánh cửa.

 

Mở ra và đưa ta ra ngoài.

Rồi chết cóng?
Ông điên rồi à?

 

Tôi biết...

 

Nhưng có thể chúng ta sống được.

 

Cậu còn nhớ cây cầu Yekaterina?

 

Lúc chúng ta bị chặt bằng búa.

 

Hằng năm, tôi kiểm tra một thứ.

Chúng tôi thấy một xác máy bay.

Dưới làn tuyết.

 

Trong 10 năm

đuôi tàu khó thấy được.

Nhưng giờ tôi có thể thấy
thân và cánh máy bay.

 

Có ít đá và tuyết.

 

Nó tan chảy.

 

Tuyết trở nên mỏng manh.

Không khó để làm tan chảy tất cả.

 

Gần đây,

 

Cậu biết tôi thấy gì không?

 

Bên ngoài, có...

 

Nước.

 

Không đáng nói ra.

Ông phải tỉnh táo
với đống Kronol đó đi.

Thứ rác rưởi đó sẽ nướng chín não ông đấy.

Cậu không nghĩ tôi đúng.

 

Kronol trước tiên...

 

là chất hóa học dễ cháy,

một tia lửa thế là nổ.

 

Căn bản,là một quả bom.

 

Tôi không chỉ cất những thứ này
để hít.

 

mà là để phá cánh cửa đó.

 

Diêm, nhanh lên.

Ông làm gì vậy?

 

Đưa cho tôi!

Bỏ nó ra khỏi cánh cửa.

 

lửa!

 

Curtis Everett.

 

Tôi đã được giao trọng trách
gửi lời mời

từ ngài Wilford đến cậu.

 

Cậu đi trước.

 

Curtis? cậu đấy à?

 

Curtis, chàng trai.

Vào đi.

 

Nhìn cậu nào.

Cậu có đói không?

 

Cậu rất khá mới tới được đây.

 

Ngồi xuống đi.

Cậu là người đầu tiên
đã đi hết toàn bộ chiều dài con tàu này.

Toa đuôi tới Động Cơ.

Cậu có biết điều đó không?

 

Tốt lắm. Hoan hô.

 

Chưa ai trong số người của cậu
đến được đây.

Tôi chưa bao giờ xuống toa đuôi.

Sao chưa? Quá bẩn với ông à?

 

Không muốn tiếp xúc với
vi khuẩn của toa đuôi à?

 

Cậu nghĩ toa của tôi
không có nhược điểm à?

Nó ồn ào.

 

và cô đơn.

 

Đúng rồi.

 

Thịt sắc.

 

Nhiều không gian.

 

Có con hàng này mang tới
bất cứ thứ gì ông muốn.

Curtis, bất cứ ai
đều có vị trí định sẵn của họ.

Và tất cả đều ở vị trí
ngoại trừ cậu.

 

Đó là điều đám người ở chỗ tốt
nói với người ổ chỗ tồi tàn.

 

Chẳng có ai trên cái tàu này
không muốn đổi chỗ với ông.

Cậu đổi chỗ với tôi nhé?

Địt mẹ ông.

 

Curtis, chàng trai.

Sự thật rằng chúng ta bị kẹt lại
trên con tàu trời đánh này,

tất cả chúng ta đều là
tù nhân của cái hộm kim loại này.

Chín vừa thôi nhé?

Và con tàu này
là một hệ sinh thái khép kín,

Chúng ta luôn luôn
phải vươn tới sự cân bằng.

 

Không khí, nước, thức ăn,
tiếp tế, dân số.

Tất cả đều phải được
giữ cân bằng.

 

Cho sự cân bằng thuận lợi nhất,
dĩ nhiên sẽ có lúc

giải pháp triệt để là cần thiết.

Khi dân số cần phải giảm thiểu,

 

một cách trầm trọng.

 

chúng ta không có thời gian
cho chọn lọc tự nhiên.

 

Chúng ta sẽ quá tải dân số
và đói nghèo để chờ điều đó,

 

giải pháp tốt nhất...

 

là để một số lượng nhất định, giết chết
một số lượng nhất định.

 

Đôi khi chúng tôi phải khuấy động
chiếc bình.

Cuộc Phản Động Bộ 7,
Khởi Nghĩa McGregor...

Cuộc Cách Mạng của Curtis Vĩ Đại...

 

Một tác phẩm với những
diễn biến khôn lường.

Ai có thể ngờ được cuộc phản công của
cậu với ngọn đuốc ở cầu Yaketerina?

 

Thiên tài.

 

Đó không phải điều mà
Gilliam và tôi đã tính trước.

Cái gì?

 

Đừng nói với tôi cậu không
biết Gilliam và tôi...

Kế hoạch của chúng tôi.

 

Gilliam?

 

Gilliam.

 

Đầu và đuôi phải hợp tác với nhau.

 

Ông ta hơn là một cộng sự.

 

Ông ấy là bạn tôi.

Vớ vẩn.

Tôi không tin ông.

 

Thỏa thuận ban đầu của chúng tôi
là để phe cách mạng kết thúc ở hầm Yaketerina.

Tất cả người sống sót
đều về lại toa đuôi

 

- Để tận hưởng không gian thoáng mát hơn.
- Ông nói dối.

Gilliam sẽ không làm thế.

 

Nó sẽ rạch ròi ở phút cuối thôi.

Cuộc phản công của cậu khiến phe
cách mạng phấn khích gấp 10 lần.

Không may mắn thay, phần đầu tàu
chịu nhiều mất mát hơn dự kiến và...

 

Gilliam phải trả giá.

 

Thật mỉa mai, đúng không?

Cách người ta vượt qua
ranh giới mong manh giữa sống và chết.

 

Giờ chỉ còn việc cuối cùng cho chúng ta.

 

Tính toán các con số.

 

Chào Wilford. Tôi đây.

 

Tôi ở chỗ Gilliam.

Chờ đã.

 

Vẫn là số cũ chứ?

Đúng, vẫn là 74%.

Được, tự lo đi nhé.

 

Đợi đã.

Để lại 18. để kỉ niệm 18 năm của chúng ta.

Ý tưởng quá tuyệt vời.

 

Người của cậu.

 

Khỉ thật, Claude.
Để ý Động Cơ!

 

Gần đây cô ta
nhạy cảm lắm.

 

Ngồi xuống và để ý phép tắc.

 

Bình tĩnh.

 

Bình tĩnh.

 

Giờ tôi đã hiểu ý Gilliam.
Ông ta nói cậu thông minh chói lọi.

Nhưng lúc nào cũng căng thẳng.

 

Lần cuối cậu vui vẻ là khi nào?

 

Giống Gilliam nói,
ôm một người phụ nữ 2 tay thì tốt hơn.

 

Tôi sẽ nhớ Gilliam.

 

Tôi nhớ những cuộc nói chuyện ban đêm.

 

Ông ta có thể nói hàng giờ.

 

Và chỉ bằng 1 tay.

 

Khuôn mặt đó là sao?

 

Sao thế?

 

Cậu nhìn cứ như người điên.

Chưa có đủ điên cuồng trên con tàu này à?

 

Máu!

 

Bố có sao không?

 

Chuyện gì xảy ra thế?

 

Nằm xuống.

 

Yona.

Ta phải mở cửa này.

 

Con có thấy mấy sợi dây cáp không?

Nhiều dây quá.

 

Chết đi!

 

Đồ khốn!

 

Một người sẽ sống sót
dễ hơn trên con tàu này

nếu có một mức độ
điên rồ kha khá.

 

Như Gilliam đã hiểu rõ...

Chúng ta phải duy trì sự cân bằng
giữa căm hận và sợ hãi.

Hỗn loạn và kinh hoàng để khiến
cuộc sống tiếp diễn.

 

Nếu không có nó,
thì phải làm ra nó.

 

Với lí tưởng đó, Cuộc cách mạng của Curtis Vĩ Đại
sẽ là một tuyệt tác.

 

Yona.

 

Đỏ, số 8.

Không, 7.

 

Đi với tôi, Curtis.

 

Có cái tôi muốn cho cậu thấy.

 

Cậu xứng đáng với nó.

 

Đi nào.

 

Cô ấy đang tỉnh dậy.

 

Dễ chịu đúng không?

 

yên bình.

 

Giờ cậu đang ở trong trái tim của nó.

 

Tôi cống hiến cả cuộc đời cho nó.

 

Động Cơ Vĩnh Hằng.

 

Bản thân nó là vĩnh hằng.

 

Cậu đã bao giờ ở
một mình trên tàu này?

 

Lần cuối cùng cậu
được ở một mình là lúc nào?

 

Cậu không nhớ được đúng không?

 

Vậy xin cậu,

Cứ tận hưởng.

 

Tôi vừa viết nó.

 

Cho cậu đấy, Curtis.

 

Đây.

 

Tôi già rồi.

 

Tôi muốn cậu
tiếp nhận tàu của tôi.

 

Đó không phải điều cậu muốn sao?

 

Đó là điều mà Gilliam muốn.

 

Cậu phải giữ gìn Động Cơ...

 

Cậu phải chăm sóc Động Cơ,
giữ nó luôn chạy.

 

Nhìn kìa, Curtis.

 

Đằng sau cánh cổng.

 

từng toa và toa chính xác như chúng
vốn dĩ và mãi mãi như thế.

Tất cả để làm gì?

 

Con tàu.

 

Và giờ một con số hoàn hảo
về dân số.

Tất cả đều ở đúng vị trí,
là để làm gì?

 

Nhân đạo.

 

Con tàu là thế giới.

 

Chúng ta là nhân đạo.

 

Và giờ cậu có trọng trách linh thiêng
để dẫn dắt loài người.

 

Không có cậu, Curtis
Loài người sẽ chết dần.

 

Cậu đã thấy người ta làm gì
nếu không có lãnh đạo.

 

Họ ăn thịt lẫn nhau.

 

Yona, Kronol!

 

- Yona, dừng lại!
- Không.

 

Không có đạn?

 

Lấy Kronol đi.

 

Nhìn họ kìa.

 

Con người là như thế.

 

Cậu biết mà.

 

Cậu đã thấy rồi mà.

 

Cậu đã như thế mà.

 

Lố bịch, đáng thương,
đúng không?

 

Cậu có thể cứu họ
khỏi chính bản thân họ.

 

Đây là lí do
Gilliam cứu cậu.

 

Curtis.

 

Đây là định mệnh của cậu.

 

Xong rồi!

Curtis, diêm!

 

Curtis! que diêm!

 

Không gian chỉ thích hợp
cho người rất nhỏ.

 

Trẻ em dưới 5.

Động cơ là mãi mãi nhưng không phải
tất cả phụ tùng của nó đều thế.

Bộ phận đó gần đây
đã tuyệt chủng.

Chúng ta cần sự thay thế.

 

Cảm ơn trời toa đuôi
sản sinh một lượng trẻ em ổn định.

 

Nên chúng ta có thê
tiếp tục làm thủ công.

 

Thằng khốn chó chết!

 

Yona...

 

Nhóm ngọn lửa.

 

Chỉ còn 1.

 

Động cơ hư tổn.

 

Xin hãy tránh khoảng cách an toàn.

 

Andy? cháu đó sao?

 

Andy!

 

Cháu nhớ chú không?

Andy dừng lại,
nghe chú này.

Đừng lên cầu thang đó!

 

Andy!

 

Tới đây, lại đây.

 

Andy, nghe chú đây!

 

Ra khỏi đó ngay.

 

Khỉ thật, Andy nghe chú!

Curtis, đừng cường điệu quá như thế.

 

Cậu biết tất cả
đều ở vị trí định sẵn rồi.

 

Hay thật.

 

Bố!

 

Bố...

 

Curtis.

 

Ở lại đây.

SNOWPIERCER
CHUYẾN TÀU BĂNG GIÁ

-- Danny1603 --
::Phudeviet.org::